TRIỆU BÔNG HỒNG

VÂN LONG

Thương tiếc nhà thơ lớn Anđrây Vôdơnhexenxki,
nhờ ông, tôi viết được bài thơ này, 20 năm trước.


TRIỆU BÔNG HỒNG

Triệu bông hồng em hát cứ như không
Con số triệu giòn tan đầu lưỡi
Một thời được yêu, một thời sôi nổi
Mặt trời mọc cho riêng em

Đừng trách tôi là gã sẻn so
Yêu đến xót lòng từng ly mật đọng
Ghé triệu bông hồng , cánh ong cần mẫn
chỉ chắt ra chút mật mà thôi

Và xót sa để nhớ một thời
Tôi cần một bông tặng người buổi ấy
Hoa không có và em không chờ nổi
Tôi trở về hoang vắng cả mùa hoa…

(Vào thu NXB Tác Phẩm Mới 1990)