NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI TÌM TIẾNG CHUÔNG

 mang trong lồng ngực quả chuông câm

người đàn bà tựa bên song cửa

phác nên bức tranh tĩnh vật gam trầm

 

những tiếng ngân nga đã trôi đi vô tích

đã vùi sâu lòng đất

đã chìm đáy đại dương

đã im bặt giữa tầng tầng mây trắng

 

con nhện góa miệt mài giăng tơ

đan tấm lưới chiều buồn bã bâng quơ

vớt những âm thanh vọng tưởng

chiếc lá vàng níu trên cây lần khân chưa muốn rụng

dâng lên nỗi khát sương đêm

tắm mình trong đầm đìa ánh trăng

và lịm chết trong giấc mơ diệp lục

 

người đàn bà đi tìm tiếng chuông

trôi theo sắc áo cà sa, tiếng kinh cầu não nuột

có tiếng nói thầm phía sâu lồng ngực

rằng, không thể kết nối tình yêu

giữa hai thế giới khác biệt

LÊ KHÁNH MAI