XỨ TRẦM HƯƠNG

“Mưa Đồng Cọ,gió Tu  Bông”*
Lời xưa mắc míu .nẫu lòng quê ơi

gió tuôn sập đổ mái trời
mưa nghiêng trút cả ngàn khơi nước về
ruộng vườn bầm  dập ủ ê
mù giăng trắng loá tứ bề chớp vây
thương con chim nhạn liều bay
bếp nghèo ướt ngọn lửa gầy mẹ hong
cháo rau như có như không
nỗi buồn vịn gío mà mong qua mùa
trắng đêm biển động sóng khua
sũng ngày trời đất muối dưa men dầm

Quê mình xứ sở quế trầm
lặn vào giông bão thầm thầm toả hương

————————————————–
*Thành ngữ Khánh Hoà