NGƯỜI ĐÀN BÀ BÁN RAU

Dềnh dàng hai sọt rau tươi
trên xe đạp chị đến nơi thị thành
gió xiêu dáng lụa mỏng manh
kìa đôi mắt đẹp đáng trăm quan tiền
mặn mà nón trắng, khăn đen
dãi dầu chẳng bận chê khen tiếng đời

Lách chen giữa chợ đông người
nhiều khi khản giọng rao mời hẻm xa

su hào, bắp cải ,dưa cà
đơm mồ hôi chị xót xa mỗi ngày
mẹ già, con trẻ thơ ngây
cậy trông hai sọt rau đầy này thôi

Chị ơi chiều đã muộn rồi
thầm mong sọt rỗng, thảnh thơi đường về