BẢN TIN

BẢN TIN
LÊ KHÁNH MAI
Hà Nội, tháng mười âm lịch
mưa to nhất trong vòng hai bốn năm qua
hàng chục người chết vì nước cuốn, điện giật, sét đánh
thành phố chia cắt nhiều mảnh
cây đổ ngổn ngang
dây điện đứt tung
siêu thị trống không
khan hiếm rau tươi, mì gói
dòng người mò mẫm lội phố tìm mua thực phẩm
trẻ con túm tụm trên giường
lò nấu ăn chễm chệ trên bàn
ti vi trèo lên nóc tủ
giọng phát thanh viên hối hả
mưa sẽ mạnh hơn
mực nước vẫn dâng cao

từ miền Trung em theo chuyến bay xuyên bão
rung và lắc đứng tim
đường băng, những chiếc phi cơ rũ rượi, ướt mèm
chân đã chạm Nội Bài, hồn còn trong ảo giác
tiếng anh khan khan vọng từ xa lắc
em đến chưa? ở đâu? lạnh không? mệt không? đói không?…
anh đang mắc kẹt trong nước.
xe chết máy đợi đò
những chiếc thuyền nhỏ, bè gỗ đi lại như con thoi
mỗi chiếc chở được 1 xe, 1 người
cầu trời anh đến nơi em trước khi sập tối

em hình dung những dòng nước tuôn xối
lạnh buốt gương mặt anh
mưa trút cuồng điên như trời khát đất
vũ trụ điêu tàn về thuở hỗn mang
thôi đừng đến nữa anh, em gào trong gió hú
thất lạc vào hư vô…

ngập lụt bản tin thời sự 19 giờ